Câu thề biệt ly

1. Tôi kể người nghe

câu chuyện tình [Em] yêu [Am]

Ngày ấy mưa [B7] rơi ướt đẫm thôn [Em] nghèo

Tình nồng bên nhau khuya [D] sớm hẹn thề bên nhau chăn [C] gối

Mái tranh nghèo ấm nồng thủy [B7] chung.

 

2. Đâu ngờ biệt ly

câu thề năm [Em] xưa [Am]

Người đã ra [B7] đi bỏ lại thôn [Em] nghèo

Lời nào bên nhau thuở [D] ấy giờ còn nơi đây cay [C] đắng

Mất nhau [B7] rồi đau xót riêng [Em] mang.

 

ĐK:

Đành sao [E] anh ra [Abm] đi không nói một [C#m] lời

Bỏ [F#m] em bơ vơ trên [B7] đời

Để rồi anh [E] đi đường mới

Giờ đôi [A] ta người ơi tình yêu tan [F#m] vỡ

Tiếng thề còn giữ trong [Abm] tim

Bóng [F#m] hình còn trong kỷ [B7] niệm

Mà rồi ngàn xa tình [E] khóc. [B7]

Chiều quê [E] ơi ngày [Abm] xưa bên mái tranh [C#m] nghèo

Hạt [F#m] mưa ru ta tình [B7] nồng

Ngàn đời không [E] lìa ngàn cách

Mà hôm [A] nay mình anh cô đơn đường [F#m] vắng

Nuốt lệ cay đắng em [Abm] ơi

Nuốt [F#m] lệ nhớ ai nghẹn [B7] lời

Giọt lệ giã biệt người [E] đi.

 

3. Tôi kể người nghe

câu chuyện tình [Em] tôi [Am]

Người nỡ ra [B7] đi bỏ lại tình [Em] nghèo

Để rồi ra đi mãi [D] mãi hẹn thề bên nhau chăn [C] gối

Sao ta [B7] đành giết chết tim [Em] mình.