Chẳng Thể Từ Bỏ

[C]Sau thời gian [G]qua em có bận [Am]lòng ?

Khóa từng ưu [Em]tư bằng nỗi thất [F]vọng Có [G]khi nào em nhớ [C]mong ? [A7]

Thật [Dm]tiếc thay [G]cho mối tình đẹp [Em]nhất anh có [Am]được

Thật [Dm]đáng thương cho bản thân mình trong [G]gương

 

[C]Sau ngày em [E7]đi, nơi anh giá [Am]lạnh

Mong rằng cơn [G]mưa hôm nay sẽ [F]tạnh Sau [G]vệt thời gian chẳng [C]lành [A7]

[Dm]Ngỡ hai [E7]ta mỗi lần tan [Am]vỡ, sẽ quay [A7]về

Nhưng [Dm]anh hiểu ra, lời nói tàn nhẫn đến [G]thế

 

Anh chẳng từ bỏ được [C]em Anh chẳng từ bỏ được [G]đâu

Anh chẳngthể ngoảnh lại [Am]xem Một đại dương chứa nước mắt [Em]em

Anh chẳng thể mua dòng [F]kí ức tuyệt vời Là chiều [Em]ánhsáng giữa bầu [Am]trời

Là vệt [Dm]nắng mang theo hạnh phúc anh gửi [G]đến

 

Ai đã vội vàng tìm [C]em ? Ai đã dang tay và [G]đến ?

Khẽ nói anh chưa từng [Am]quên Đi ánh mắt ấy vẫn còn yếu [Em]mềm

Thế [F]giớicó kẻ mộng mơ Nay [Em]đã hóa thành [Am]thơ

Sao [Dm]cứ đợi chờ, một chuyến xe đi ngược lối ? Và người [G]đã bỏ quên tôi rồi

 

Anh phải [F]làm gì ngoài tiếc nuối ? Để có [G]thể níu giữ được tay em ?

Mình phải buông [Em]bỏ những gì tuyệt đẹp nhất Để giữ được kí[Am] ức là sẽ được bên em

Thôi thì phải [Dm]xa mất rồi, phía bên kia cuối trời Rồi sẽ [G]giữ kỉ niệm của đôi ta

Một cuộc đời [C]mới, một hành trình mới Nhưng sẽ chẳng còn hình bóng của hai ta

Anh chẳng thể nào từ [F]bỏ được em Anh ghét cảm giác làm quen Với những [Fm]điều đã từng quý giá nhất

Đúng là hi [Em]vọng càng nhiều, rồi tiếc nuối thật nhiều Rồi tình [Am]yêu sẽ vội dần

kết thúc

Nếu biết [Dm]trước đó sẽ là lần cuối Điều anh chỉ [G]cần, ta mỉm cười với nhau

Để khi gặp [C]gỡ ở phương trời nào đó Ta sẽ đối đầu vào nó và chẳng sợ