Chỉ đắng cay ở lại

1. Em biết lấy [Am] gì để giữ lấy [G] anh

Ngoài bàn tay [Em] non xiết bao yếu [Am] mềm

Em biết lấy gì để thỏa nỗi [G] lòng

[Em] Những tháng ngày chờ [Am] mong.

 

2. Đôi cánh chim [Am] trời mỏi mệt lắm [G] rồi

Chẳng tìm ra [Em] lối đi cho chính [Am] mình

Em biết lấy gì để giữ lấy [G] người

[Em] Khóc chỉ thêm buồn [Am] thôi.

 

ĐK:

Mà vì sao anh không [F] nói, không yêu em nữa [G] rồi

Để cho [Em] em thôi cô đơn thôi chờ mong [Am] người

Chuyện này là ai có [F] lỗi, anh ơi anh nói [G] đi

[Em] Sao cứ phải hững [Am] hờ.

Này người ơi anh có [F] biết, bên anh em mỉm [G] cười

Rồi sau [Em] đó nước mắt rớt nơi không [Am] bóng người

Một tình yêu không may [F] mắn, khi cô đơn bước [G] qua

[Em] Chỉ đắng cay ở [Am] lại.