Chiều hải đảo (Chuyến tàu chiều 2)

1. Tàu [C] anh đã [Am] ra neo chân đảo [C] xa [G7]

Đến [C] đây mấy [Am] tuần nên anh nhớ [C] nhà [G7]

[C] khi nhớ [Am] em anh hay ngồi [C] trông [G7]

Nước [C] xô sóng [Am] bạc mênh mông cuối [C] trời. [G7]

 

2. Chiều [C] đi tiếc [Am] thay anh không gặp [C] em [G7]

Biết [C] em thế [Am] nào em anh cũng [C] buồn [G7]

Người [C] yêu có [Am] anh nhưng anh lại [C] xa [G7]

Lấy [C] ai ước [Am] vọng cho em đỡ [C] buồn. [G7]

 

ĐK:

Giờ [C] anh trên đảo [Am] vắng nơi chẳng [C] có phố xá như thủ [G7] đô

Chẳng [C] có muôn tà [Am] áo như đàn [C] bướm phất phới bay lả [G7] lơi

Chỉ [C] thấy trên biển [Am] sóng mây cùng [C] nước với bóng chim hải [G7] âu

Từng [C] lũ khi chiều [Am] tắt bay vội [C] vã chúng [G7] kêu nhau về [C] nhà.

 

3. Còn [C] em đã [Am] xa anh em từ [C] lâu [G7]

Vẫn [C] mong thấy [Am] mặt cho em đỡ [C] buồn [G7]

Chờ [C] anh đến [Am] khi tan cơn loạn [C] ly [G7]

Nước [C] yên súng [Am] giặc anh em sẽ [C] về.