Chiều mưa phi trường

1. Chiều xuống tiễn em [Em] về nhạt nhòa mưa thành [B7] phố buồn hiu hắt phi [Em] trường

Giọt nước mắt nào [Am] rơi nghẹn ngào

câu từ [D] giã chân bước đi ngập [G] ngừng [Em]

Ngày nào mình chung [E7] lối nay tình cách ngăn [Am] rồi

Vùng trời em về đó, có bao người đón chân [Em] em

Chớ cúi mặt [D] đi tiếc [C] gì cũng vậy [B7] thôi mình đã xa nhau [Em] rồi.

 

ĐK:

Tiếng gió thét [Am] gào lạnh lùng con tàu [D7] tung gió bay trong màn mưa [G] trắng [Em]

Mưa ướt vai [Am] mềm nhạt nhòa mưa cứ [B7] rơi, rơi lặng lẽ anh quay [Em] về

Còn nhớ ngày [Bm] nao, khi tình mới vừa [Am] trao ta [D7] ngỡ không hề [G] phai [Em]

Nhưng ai ngờ [Am] đâu, mối tình sớm vội [B7] tan chia cách đời chúng [Em] ta.

 

2. Dù người cuối phương [Em] trời tình nồng ta còn [B7] đó bài ca cũ vẫn [Em] còn

Bài hát ngát tình [Am] yêu gợi lại bao hình [D7] bóng khơi biết bao kỷ [G] niệm [Em]

Giờ này người xa [E7] quá ta còn mãi nơi [Am] này

Một mình âm thầm giữ mãi trong hồn tiếng ca [Em] xưa

Khúc hát còn [D] đây bóng [C] người cũ về [B7] đâu để xót xa dâng [Em] đầy.