Chiều mưa xứ dừa

1. [Em] Về quê [A] em Bến [B7] Tre

Giữa cơn mưa [Em] chiều gió [B7] lạnh buồn [Em] hiu

Em đứng trước hàng ba ngạc [A] nhiên ngó người khách [Em] lạ.

Chợt lòng mình bâng [C] khuâng thương cố [D] nhân

Có đôi ba [A] lần gặp duyên thề non hẹn [Em] biển

Bến đò [B7] xưa chiều mưa xứ [Em] dừa.

 

2. [Em] Từ khi [A] xa cách [B7] nhau

Tháng năm âu [Em] sầu xót [B7] dạ lòng [Em] đau

Anh cất bước tìm em biệt [A] tăm trách người lỗi [Em] hẹn.

Bìm bịp kêu nước [C] lớn sông Cái [D] Mơn

Bóng ai chập [A] chờn chiếc xuồng đưa gợi lên lời [Em] hứa

Nhớ người [B7] xưa chiều mưa xứ [Em] dừa.

 

ĐK:

[Em] Hò ơ hò ơi

Tìm [D] em anh tới Ba [A] Tri đi qua Bình [C] Đại vòng [B7] qua Mỏ [Em] Cày

Chỉ [Bm] nghe sông nước thở dài đi ba bốn ngày không thấy bóng [Em] em

[A] ơi! Anh [Em] về, anh [A] về nhớ một thành [Em] hai.

 

3. [Em] Lòng miên [A] man vấn [B7] vương

Bước đi thôi [Em] đành dang [B7] dở lòng [Em] đau

Em đã lấy chồng xa mà người [A] ta rước về xứ [Em] lạ.

Rồi ngày mai tha [C] phương xa cố [D] hương

Nhớ mãi Bến [A] Tre mắt đỏ hoe ngồi ghi nhật [Em]

Mối tình [B7] xưa chiều mưa xứ [Em] dừa.