CHIỀU ƠI

1. Chiều [C]ơi ! Những cánh cò trắng nối chân [Dm]mây.

Ta về [G7]với cánh đồng lộng [C]gió.

Những cánh [Am]diều bay lưng [Am]trời.

Tiếng sáo vi [G]vu trong [D]gió ngàn [G7]khơi.

 

2. Chiều [C]say, khói đốt đồng khi lúa mới gặt [Dm]xong.

Lả lơi tơ [G7]trời làn khói uốn [C]cong.

Ai đem [Am]chiều nhuộm tím cánh đồng [Dm]xanh.

Màu hoàng [G7]hôn ửng chín con sông [C]lành.

 

Chiều [C]nghiêng bên luỹ tre [C]làng.

Chiều [F]nghiêng qua mấy khúc [C]sông.

Đường [C]đê lũ trẻ mục [Am]đồng.

Vắt vẻo long [Dm]nhong lưng [G7]trâu giữa chiều [C]hồng.

 

Ơi [C]chiều, quê hương thiết [Em]tha !

Ơi [F]chiều, tuổi thơ nào [C]ха.

Ơi [Am]chiều, năm tháng dẫu [Dm]qua.

Vẫn còn lưu [G7]luyến mãi không phai [C]nhoà.

 

3. Tình yêu quê [C]hương dù xa cách muôn [Em]phương.

Vọng lời са [F]dao còn mãi vương nắng [C]chiều.

Dù bao năm [Am]qua cố hương cách [Dm]ха.

Còn mãi trong [G7]ta hình bóng quê [C]nhà.