Chiều xuân bên dòng Đăk Bla

Tôi về [Cm] đây bên dòng Đăk Bla chiều nghiêng nắng đầy.

Sông còn đây vẫn ngược dòng trôi còn [Fm] em nào [Gm7] thấy.

Năm [Fm] xưa trên cánh đồng bạt ngàn [Gm7] từng giọt mồ hôi lăn trên đôi má [Cm] hồng.

Quên [Cm] đi bao vất vả nhọc nhằn, [Gm7] giọng hò của em vẫn vút cao mênh mang.

Em về [Cm] đâu phương nào có hay mùa xuân đã về?

Em ở đâu? Phố thị, làng quê, vùng [Fm] sâu biên [Gm7] giới?

Nghe [Fm] như em đến cùng bạn bè, [Gm7] đồng đội năm xưa đang xây nhanh tuyến [Cm] đường.

Vui [Fm] sao khi bắc được nhịp cầu, [Gm7] nụ cười của em vẫn [Fm] mãi trong lòng [Cm] ta.

[Cm] Bờ cát vàng chiều [Bb] nay chờ bàn chân em tìm [Cm]đến.

Dòng nước lững lờ [Gm] trôi chờ em đến với anh vẫy [G] vùng.

[Cm] Đồng mía một màu [Bb] xanh, càng thêm xanh khi em [Cm] đến.

Chiều chẳng còn quạnh [Gm] hiu phải chi em thấp [D#] thoáng bên [Cm] bờ.

[Cm] Làn gió nhẹ thoảng [Bb] qua gửi giùm ta

câu trìu [Cm] mến.

Hình bóng người ngày [Gm] nao còn vương vấn mãi như thuở [G] nào.

[Cm] Nhờ nắng vàng trời [Bb] cao tìm người xa xưa năm [Cm] ấy.

Nhìn đất trời vào [Gm] xuân mà lòng thương ai [D#] mãi trong [Cm] đời.