Chiều xuống phố buồn

1. Một mình xuống [C] phố chiều [Dm] nay mưa bay đìu [F] hiu [Dm]

Một mình thương [G] nhớ người [C] đi xa vắng quanh [Em] hiu [F]

Nhưng sao người [Dm] còn còn đi đi [Em] mãi [G]

Mãi ngóng trông [C] ai [F]

Người về bến [Em] nào. [G]

 

2. Một mình lặng [C] ngắm chiều [Dm] rơi nghe những tàn [F] phai [Dm]

Một mình đi [G] giữa chiều [C] thu mưa gió buồn [Em] tênh [F]

Nghe sao lạc [Dm] loài đời trong tê [Em] tái [G]

Khóc nhớ thương ai héo hon nụ [C] cười.

 

ĐK:

Phố vắng chiều [Dm] nay [C]

Mênh mang giăng [G] sầu

Phố cũ nhòa [F] mưa [G]

Mưa bay u [Em] hoài [C]

Lời thì [Dm] thầm loãng dần trong [G] gió

Ngỡ bóng ai [F] lặng lẽ âm [Em] thầm [C]

Phiến mưa [Dm] buồn lạnh buốt tim [G] ai.

Phố vắng mình [Dm] anh [C]

Bơ vơ trong [G] chiều

Ngõ vắng chiều [F] hoang [G]

Mưa bay trong [Em] hồn [C]

Lời hẹn [Dm] thề chỉ là hư [G] ảo

Đã bao đêm [F] xa cách muôn [Em] trùng [C]

Phiến mưa [Dm] sầu [G] nhịp bước đơn [C] côi.

 

3. Một mình đi [C] giữa chiều [Dm] rơi anh nghe đời [F] trôi

Một mình đi [G] giữa chiều [C] phai nhung nhớ người [Em] xưa

Đi trong nắng [Dm] vàng hồn nghe tiếc [Em] nuối [G]

Đi trong gió chiều xót xa tình [C] tôi.