Chính chúng ta phải nói

1. Chính chúng [Am] ta phải nói hoà [C] bình

Khi tim [G] người rực lửa cần [D] mong

Chính chúng [G] ta phải có mọi [C] quyền

Đứng lên [G] đòi thống nhất quê [Am] hương.

[Am] Em đã [C] thấy các anh trên [Dm] đường

Thoát yếu [C] hèn dựng thân cao [Am] lớn

Đời sống vươn [G] vai thành phố giăng [C] tay

Lời nói căng [Em] môi.

Trăm con phố [Dm] bỗng lao xao [Am] mừng

Trăm

câu nói gióng cao như [C] rừng

Một dòng cuồng [G] lưu mở đời tự [D] do

Nhà tù hò [C] reo.

 

2. Chính chúng [Am] ta phải nói hoà [C] bình

Khi đất [G] này địa ngục dựng [D] lên

Chình chúng [G] ta dành lấy mọi [C] quyền

Quyết chối [G] từ chém giết anh [Am] em.

[Am] Em đã [C] thấy các anh lên [Dm] đường

Những tay [C] trần làm cơn bão [Am] lớn

Cùng đứng bên [G] nhau triệu bước nôn [C] nao

Biểu ngữ giăng [Em] cao.

Ta hãy [Dm] nói hãy kêu tung [Am] trời

Ta phải đến khắp nơi ta [C] đòi

Ruộng cần bàn [G] tay nhà cần người [E7] xây

Vũ khí xếp [Am] lại.

* Chính chúng [Am] ta phải nói hoà [D] bình

Chính chúng [G] ta phải nói hoà [Em] bình

Thế giới [Am] này loài người đã dã [D] man

Thế giới [G] này chỉ còn lại người [C] điên

Anh em quyết [Em] lòng đứng [Am] lên.