Cho gió nhớ thôi reo

Những muốn nhốt con [Am] buồn vào vực sâu quên lãng

Lùa đám mây tình [E7] xưa về cuối trời xa [Am] thẳm

Cho lạc đường về để gió nhớ tôi [C] reo

Cho lạc đường [E7] về để gió nhớ thôi [Am] reo.

Lối [Am] đời ngày đó tôi [C] đi [A7]

Ngu [Dm] ngơ [G] vào lúc xuân [E7] thì

Dấu [Am] tình dăm cánh thư [E7] trao

Giữa đời mộng thắm chiêm [Am] bao.

Tình hợp [C] tan cuốn theo đời [Dm] trôi

Dòng thời [Am] gian đã bao thu [E7] rồi

Đời nát [Am] nhàu buồng tim nứt [F] vỡ

Bao bẽ [E7] bàng một kiếp rong [Am] chơi.

Nắng đã khuất sau [Am] đồi ngày dần qua đêm tới

Nhìn bóng trăng vừa [E7] lên cài đấu tình hoang [Am] hoải

Khua nhạt nụ cười để gió nhớ thôi [C] reo

Khua nhạt nụ [E7] cười để gió nhớ thôi [Am] reo.