Chờ nhau đến bạc đầu

Có người ngồi [Bbm] nhớ những đêm về soi F7] bóng.

Dáng ai bên phòng [Ebm] vắng gió lùa thêm lạnh [Bbm] lùng.

Thương cho đời [Ab] hoa nhụy [Ebm] phai màu hương phấn.

Tả [F7] tơi đời giông bão có ai thấu [Bbm] cùng.

Đêm [Bbm] nay mưa rơi chợt nhớ, áo xưa lụa [G7] bay mấy [Bbm] mùa.

Nắng phơi hiên [Ab] ngoài làm hoa bướm [Bbm] say.

Từ [F7] khi dìu nhau qua [Bbm] hết mấy con đường vắng.

Lá thu nhẹ [G7] rơi êm đềm lối xưa ai [Ab] về.

Bàn chân rất [Bbm] nhẹ còn in dấu hài.

Ôi từng nỗi [Bbm] nhớ nhắc ai chiều nay [F7] có.

Lá rơi bên thềm [Ebm] cũ nghe chừng thu đã [Bbm] về.

Bao năm chờ [Ab] nhau thời [Ebm] gian làm tóc trắng.

Nhạt [F7] phai làn môi thắm vẫn thương nhớ [Bbm] người.

Đêm [Bbm] nay mưa rơi chợt nhớ áo xưa lụa [G7] bay mấy [Bbm] mùa.

Nắng phơi hiên [Ab] ngoài làm hoa bướm [Bbm] say.

Từ [F7] khi dìu nhau qua [Bbm] hết mấy con đường vắng.

Lá thu nhẹ [G7] rơi êm đềm lối xưa ai [Ab] về.

Bàn chân rất [Bbm] nhẹ còn in dấu hài.

Ôi từng nỗi [Bbm] nhớ nhắc ai chiều nay [F7] có.

Lá rơi bên thềm [Ebm] cũ nghe chừng thu đã [Bbm] về.

Bao năm chờ [Ab] nhau thời [Ebm] gian làm tóc trắng.

Nhạt [F7] phai làn môi thắm vẫn thương nhớ [Bbm] người.

Bao năm chờ [Ab] nhau thời [Ebm] gian làm [tóc trắng.

Nhạt [F7] phai làn môi thắm vẫn thương... nhớ... [Bbm] người...