Chớ trách người đi

1. Bốn mùa thu [Am] qua tôi dấn bước đường [C] xa cách biệt nơi quê [Am] nhà

Nhớ mái trường [Dm] xưa sớm trưa chung một [Am] đường đi về chung một [E7] hướng

Ngày [Am] đó em hỏi [G] tôi lớn lên anh làm [Am]

Chí trai ước mơ [C] gì xin trả lời em [E7] đi

Cho [Am] lòng em không hối [C] tiếc cho [E7] tình không khổ [Am] đau.

 

ĐK:

Em [Am] ơi tình [F] nhà mẹ [Am] già một nắng hai [C] sương

Tình yêu quê [G] hương làm trai trả nợ sa [Am] trường

[E7] rồi tình người em gái hậu [G] phương

Em [E7] hỏi anh biết đâu [G] lường

Anh biết đâu [E7] lường để trả lời [Am] em.

 

2. Giữa thời loạn [Am] ly xin chớ trách người [C] đi chớ bảo sao không [Am] về

Chớ nói tình [Dm] yêu với em cho thật [Am] nhiều để rồi không được [E7] yêu

[Am] biết cho đời [G] trai cách xa nhưng ngày [Am] ngày

Bởi anh vẫn thương [C] hoài mối tình đầu không [E7] phai

Khi [Am] nào tan cơn chinh [C] chiến anh [E7] về vui với [Am] em.