Chữ tình – Nguyễn Đình Chương

1. [Fm] Mênh mông khoảng [Fm] không

 

[Fm] Nắng ấm đã tắt chỉ [Fm] tâm tư quạnh hiu

Còn [Bb] bơ vơ lẻ loi mỗi [Cm] đôi cánh nhạn buồn

Cố [Cm] tìm về một chút [Cm] mây.

 

2. [Fm] Thử hỏi trời cao nỗi [Fm] lòng sao day dứt

[Fm] Cứ mãi nhung nhớ cứ [Fm] như thương nhiều hơn

Mộng [Bb] xây chưa được lâu cắt [Cm] đôi

câu nghĩa tình

[Cm] Đôi làn nguyện được có [Fm] nhau.

 

3. [Fm] Đơn phương mình thôi còn [Bbm] vương nơi trùng dương

[Cm] Nơi núi sâu đâu nào [Cm] thấy

[Fm] Tôi đi tìm em gần [Bbm] hết cả đời tôi

[Cm] Duyên ơi nợ ơi sao vẫn [Fm] xa.

 

Nào [Fm] mây nào gió nào [Ab] có đâu sum vầy

Nào [Eb] thương nào nhớ nào [Fm] vẫn không tình chung

[Bb] Giang sơn bể dâu bao lần [Ab] ta quên chinh ta

[Db] Không gian mênh mông lưu luyến [Cm] hơn.

 

Nào [Fm] sông nào núi nào [Ab] biết ta yêu nhiều

Nào [Eb] hương nào sắc chỉ [Fm] nghi một người thôi

[Bb] Cái thuở đầu tiên luôn đọng [Ab] sâu trong trí ta

[Db] Trăm năm sắt son hình bóng [Fm] ai.