Chúa về Trời ( Lễ Chúa Thăng Thiên )

1. Chúa về [Am]trời, nhưng vẫn còn lại [Dm]đây Nhiệm thể [Am]Ngài.

là nguồn sự [F]sống, ban cho nhân [Dm]loại.

Để dìu con [E7]bước đi trên đường [Am]trần

từng lúc ân [Bmb5]cần tình Chúa đỡ [E]nâng.

Chúa về [Am]trời nhưng vẫn còn lại [Dm]đây lời của [Am]Ngài.

Lời đưa con [F]tới quê hương trời [Dm]cao,

bằng tình yêu [G]mến hy sinh phục [C]vụ,

dựng xây thế [Em]giới hòa bình hôm [A]nay.

 

ĐK: Chúa về trời là niềm hy [C#m]vọng,

sự sống đời [E]sau, cho con dự [D]phần,

vinh quang ngàn [C#m]đời, bằng cuộc [F#m]sống hôm [E]nay dựng xây thế [A]giới.

Chúa về trời, là thiên đàng rộng [A7]mở,

từ nơi thế [D]trần, từ nơi tâm [C#m]hồn,

của mỗi [E]người, bằng đón nhận tin [E7]yêu, và sống tin [A]yêu.

 

2. Chúa về [Am]trời là bắt đầu từ [Dm]nay cuộc sống [Am]này,

bừng lên tươi [F]sáng trong ơn Thánh [Dm]Thần,

dìu ta vững [E7]bước đi qua đêm [Am]trường,

giữa những nguy [Bmb5]nan, vực sâu thế [E]gian.

Chúa về [Am]trời nhưng vẫn hiện diện [Dm]qua từng con [Am]người,

từng cơn biến [F]cố qua Giáo Hội [Dm]Ngài,

hằng ban ơn [G]thánh giúp ta nhiệt [C]tâm

trở nên nhân [Em]chứng của Ngài hôm [A]nay

 

ĐK: Chúa về trời là niềm hy [C#m]vọng,

sự sống đời [E]sau, cho con dự [D]phần,

vinh quang ngàn [C#m]đời, bằng cuộc [F#m]sống hôm [E]nay dựng xây thế [A]giới.

Chúa về trời, là thiên đàng rộng [A7]mở,

từ nơi thế [D]trần, từ nơi tâm [C#m]hồn,

của mỗi [E]người, bằng đón nhận tin [E7]yêu, và sống tin [A]yêu.