Chúng con là người miền Trung

1. Miền Trung dấu [C] yêu, mưa lũ đêm [Am] ngày

Làng quê xác [F] xơ, lắm nỗi gian [C] nan

Lòng con cúi [Am] xin ơn Chúa trên [Em] Trời

Thương chúng con [G] cùng đoái xem nơi [C] này.

 

2. Nhiều năm tháng [C] qua, dẫu bao thăng [Am] trầm

Trăm năm đã [F] qua vẫn mãi yêu [C] Cha

Lòng tin sắt [Am] son, theo Chúa không [Em] rời

Ca hát đêm [G] ngày trong cơn bão [C] về.

 

ĐK:

Chúng [C] con là người miền [Am] Trung

Yêu Chúa không [F] thôi, [G] trong dạ chẳng thay [C] dời

Chúa [F] ơi! Nguyện Ngài rủ [Em] thương

Dân sống cơ [G] hàn, nắng mưa bao dãi [C] dầu.

Chúa [C] ơi! Nguyện bàn tay [Am] Cha

Thương lấy chúng [F] con [G] dân khổ kêu lên [C] Ngài

Phước [F] ân Ngài sẽ tràn [Em] tuôn

Cứu giúp giữ [G] gìn cho những ai tin [C] Ngài.