Chúng ta là kỷ niệm

1. Hoàng hôn tím [Dm] biết

Phủ lấy hư [Dm] ảo

trong quạnh hiu rơi xuống [Dm] cầu

Hồng tơ có [C] đâu

Phút chốc bỗng nhạt [C] màu

Tháng qua hạn [F] nhớ

Cũng bởi si [Am] tình nhiều lắm

Từng đêm nghĩ [Dm] suy

Xa nhau buồn [C] lắm

Phương hướng kia là mịt [C]

Ngăn sao bước [Am] chân

Để mãi chung hướng [Am] đời

Biệt khúc chia ly đôi [Dm] đường

 

ĐK

Có ai ngờ [Dm] đâu khi giấc mơ đến vội [Bb] tan

Nghe tiếng lòng chóng [Am] phai

Mỏi gối bôn [C] ba

Mình ức mãi tìm [F] nhau

Dĩ vãng sau nhạt [Am] nhòa

Giận hờn mắt môi người [Dm] xưa

Duyên tình lỡ [Am] làng

Quay mặt cất [Dm] bước

Như chưa thể nào từng [C] quen

Bóng đen khói thuốc [Am] mờ

Tình yêu đã lỡ [Dm] làng

 

2. Hừng đông vây [Dm] lấy

Cứ ngỡ gương [Dm] vỡ theo thời gian sẽ lại [Dm] lanh

Tập quên thế [C] thôi

 

Kết thúc thuở ban [C] đầu

Chẳng chung nhịp [F] thở

Cơn bão ngập [Am] lòng vỡ tan

Mặt trông hắt [Bb] hiu

Có nghĩa gì [C] nữa

Những tiếng mưa rớt bên [C] thềm

Lạc loài ân [Am] tình

Thì cứ xem ngây [Am] dại

Giờ chúng ta là kỷ [Dm] niệm.