Chúng ta từng chung một đoạn đường

1. [Am] Những khoảng trống từ [G] khi em đi

[F] Như dài thêm giữa [G] cơn mưa lạnh

[Am] Để lấp hết đầy [G] con tim anh

[F] Phải cần thêm thấy [G] bao niềm [Am] vui.

 

2. [Am] Dẫu vẫn biết thời [G] gian trôi qua

[F] Anh sẽ thôi nghĩ [G] suy mỗi ngày

[Am] Dẫu vẫn biết phải [G] quên em đi

[F] Sao lòng anh vẫn [G] chưa bình [Am] yên.

 

ĐK:

Phải chăng [F] anh chưa quên đi [G] hết

Những lời em [Am] nói những khi em [Em] cười

Phải chăng [F] anh vẫn muốn thấy [G] em lần nữa [Am] thôi

Phải chăng [F] anh chưa vơi nỗi [G] nhớ

Những lời em [Am] hứa cho anh mong [Em] chờ

Phải chăng [F] anh chưa tin em [G] đã không còn [Am] yêu

Vậy thì [F] anh sẽ cố xoá [G] hết

Những nụ cười [Am] ánh mắt luôn quen [Em] thuộc

Và sẽ [F] thôi bước đến những [G] nơi mình đã [Am] qua

Vậy thì [F] anh sẽ cố đi [G] tiếp

Con đường phía [Am] trước không em bên [Em] cạnh

Sẽ nhủ [Dm] lòng rằng chỉ [Em] là giấc [Am] mơ.