Chuyến tầu đêm

1. Một thoáng hương [Am] đêm, khi tình đến, phố [C] nhỏ

Một chuyến xe [G] đêm, đem tình yêu, bỏ [Am] lại

Tầu vắng hắt [Am] hiu, ga buồn đêm, bóng [C] đổ

Một bước chân [G] đi, nhớ thành phố, xa [Am] mờ

Ơ hờ …

Tầu đưa tôi [C] đi, qua những nơi, chưa [Am] từng

Ghềnh đá cheo [C] leo, biển Đại Lãnh, sóng [E7] vỗ

Chiều bên nương [Am] sâu, cây cầu treo, suối [C] nguồn

Biển vắng Kỳ [E7] Co, như hồ thu, trăng [Am] tàn

Ơ hờ …

 

ĐK

Chập chùng sương [Am] khói, ôi Trường Sơn, ngút [C] ngàn

Tàu dừng bên [G] đồi, bến ga buồn, cô [C] quạnh.

Đường đèo hoang [Am] vắng, như đời ta, đã [C] qua

Đường rừng lối [G] mòn, cho tình xót [C] xa

 

2. Một bãi xe [Am] hoang, ôi bụi đỏ, bên [C] đường

Một sớm tinh [G] sương, ly cà phê, lắng [Am] đọng

Chợt nhớ em [Am] yêu, đang ngủ yên, nơi [C] nọ

Những giấc mơ [G] xưa, xin đành quên, gác [Am] lại

Ơ hờ..

Tàu đưa tôi [C] đi, qua những thôn, u [Am] hoài

Cầu Đá Xóm [C] Bóng, ghe buồn neo lững [E7] lờ

Chiều nơi thôn [Am] xa, gian nhà lá, nắng [C] đổ

Và những dòng [E7] sông, trôi lặng im sau [Am] thềm

Ơ hờ..