Chuyện tình hoa mười giờ (Chuyện tình hoa 10 giờ)

1. Ngày [D] xưa em hay [Em] nói thích [A] hoa mười [D] giờ

Nên anh hay [G] tìm tặng [Em] cho em những [A] cánh hoa màu [D] tím

Em hay nói [G] rằng, hoa tím còn khoe sắc ta còn yêu [D] nhau

Dẫu xa muôn [A] trùng, mình đừng quên những

câu hẹn [D] thề. [G] [D]

 

2. Một [D] hôm anh không [Em] đến công [A] viên hẹn [D]

Cho em anh [G] chờ, bờ [Em] mi xinh đẫm [A] ướt khăn lệ [D] thấm

Khi anh giải [G] bày, em chẳng màng chỉ khóc quay mặt đi [D] thôi

Biết em hiểu [A] lầm, rồi giận anh chẳng trao một [D]

câu. [G] [D]

 

ĐK:

Rồi thời gian [D] trôi chia ta cách nghìn [Bm] nơi anh đi chưa trở [F#m] về

Cuộc đời phong [Em] sương nhưng trong tim anh từng [A] đêm vẫn nhớ em vô [D] vàng

Thầm mơ một [D] mai xe hoa đến nhà [Bm] em cho em thôi giận [F#m] hờn

Nào ngờ tơ [Em] duyên thư anh chưa được [A] nói giờ nàng đã mất [D] đi.

 

3. Làm [D] sao không thổn [Em] thức lúc [A] quay trở [D] về

Bên ngôi mộ [G] buồn, nhìn [Em] mây bay tản [A] mát trong hoàng [D] hôn

Anh xin hứa [G] rằng, cho dẫu nàng vĩnh viễn xa lìa trần [D] gian

Chẳng yêu ai [A] ngoài, người tình xưa mến yêu hoa mười [D] giờ.