Có cũng như không

1. [Em] Bàn tay năm ngón, bỗng nhiên hững hờ, [Am] vì đã không còn mơ

Không [B7] còn ngọt ngào sớm tối, chẳng [Em] còn nụ hôn đắm đuối

[Em] Nhiều khi em muốn hỏi sao chuyện mình, [Am] có cũng như là không

Quen [B7] dần từng ngày riêng bóng, khóc trong [Em] đêm buồn

 

ĐK: Thôi hết [Am] giận hờn, thôi những [Em] van lơn

Buồn làm [B7] chi vì người ra đi chẳng

câu [Em] biệt ly

Nếu có đến [Am] kiếp sau, [D7] chắc cũng chẳng [G] nhớ nhau

[C] Hãy cứ khóc [F#7] đi, cho vơi đi [B7] hết những cơn muộn [Em] sầu

Em đã [Am] quen rồi, sẽ bước qua [Em] thôi

Tình [B7] yêu thà rằng không có còn tốt hơn [Em] người ơi

Nếu biết trước [Am] chẳng vui, [D7] hai ta nên sớm [G] xa rời

[B7] Yêu nhau chi càng xót xa hỡi [Em] người (người [Em] ơi uh [G] oh)

 

2. [Em] Nhiều khi em muốn, thét trong đêm dài, [Am] vì giấc mơ nhạt phai

Ngỡ [B7] ngàng giật mình tỉnh giấc, chợt nhận [Em] ra tình yêu đã mất

[Em] Nhiều khi em muốn bước đi âm thầm, [Am] mãi mãi không cần anh

Không [B7] còn muộn phiền lo lắng mỗi khi [Em] đêm về

* [B7] Yêu nhau chi, Yêu nhau chi tình như [Em] không