Cô đơn là nỗi đau

Vòng hợp âm: [Bm] [G] [D] [A]

[Bm] Môi hôn không còn bao say [G] đắm

Đôi tay không còn mang hơi [D] ấm

Ngàn lời [A] yêu, nay bỗng lặng câm.

[Bm] Xa xôi phương trời anh nơi [G] ấy

Anh vui bên người anh có [D] thấy

Lẻ [D] loi nơi này.

Hoang [Bm] vắng với những nỗi nhớ

Thầm gọi [G] tên anh trong bơ vơ

Lòng đầy [D] nhớ người, nhớ [A] khi anh cười.

Cay [Bm] đắng con tim đã vỡ

Từng ngày [G] qua em trong bơ vơ

Và em [D] biết tình mình đã [A] lỡ.

 

ĐK:

Giờ còn em sẽ [Bm] hóa cơn đau

Người nay [G] đã quên mau

Kỉ niệm [D] cũ chôn sâu, còn gì [A] đâu.

Buồn phiền kia chất [Bm] chứa trong em

Tình yêu [G] ấy mong manh

Chỉ mong [D] sao buồn đau kia qua [A] nhanh.

Đường đời ơi sao [Bm] thấy thật dài

Cuộc đời [G] bỗng mệt nhoài

Người xa [D] mãi... mãi không [A] quay trở lại.

Nước [Bm] mắt tuôn rơi, hòa cùng [G] nỗi chơi vơi

Đành nhìn [D] theo tình yêu buông [A] lơi...

Đã [Bm] xa vời.