Có được không em

1. [C] Đã đến lúc anh nói [G] ra tâm tư lòng [Am] anh

Luôn nghĩ đến [Em] em trong những ngày [F] qua

Biết [C] sao giờ?

[Dm] Tình yêu đến anh [G] đâu thể ngờ.

 

2. [C] Chẳng biết phải nói [G] sao cho em hiểu [Am] thấu

Tình yêu của [Em] anh bắt đầu từ [F] đâu?

Chỉ biết [G] rằng đã từ rất [C] lâu.

T-ĐK:

[F] em đâu hay, em [G] nào hay biết

[Em] Anh vẫn luôn ở [Am] đây!

Một [F] nửa của em cứ [G] mãi tìm kiếm đến [C] bao giờ vậy?

Tìm [F] hoài chi em ơi nơi [G] nào xa xôi

Hạnh [Em] phúc đã ở đây [Am] rồi

Một [Dm] lần nhìn về nơi anh xin em cho [G] anh nói một lời:

 

ĐK:

Làm người [C] yêu anh đi nhé em [G] ơi

Bởi vì [Am] anh lỡ yêu em mất [Em] rồi

Anh vẫn hay tưởng [F] tượng thức giấc mỗi [C] ngày thấy em

Được cùng em [Dm] đón ban mai trong bình [G] yên.

Cầm tay [C] nhau ngao du khắp thế [G] gian

Ta cùng [Am] vẽ tương lai bao phép [Em] màu

Đi khắp địa [F] cầu cho dẫu ra [C] sao chẳng xa nhau

Mỗi [Dm] ngày yêu em nhiều [G] hơn

Có được không [C] em.

* [F] Yêu anh đi em [G] nhé!

Dẫu tháng [E7] ngày trôi qua mọi [Am] điều thoáng qua

Tình [Dm] yêu đôi ta cũng [G] không bao giờ lìa [C] xa.

[F] Thiên đường là [G] đây

Giấc mơ [E7] của đôi ta là [Am] đây

Được [Dm] không em ơi cầm tay cho anh theo [G] với.