Cô giáo vùng cao

Bao mùa xuân đã [Em] qua em vẫn chưa trở [G] về

Nơi mây ngàn sương [G] phủ đã níu giữ đôi bàn chân [Em] em

Nơi vùng cao trẻ [C] thơ còn chân [D] đất đầu [G] trần

Vẫn khát khao con [Bm] chữ để mai này rạng sáng tương [Em] lai.

Cô sẽ dạy cho [Em] em biết cội nguồn đất [C] nước

Luôn in hình Tổ [G] quốc ở trong [D] trái tim người Việt [Em] Nam

Tình thương yêu mẹ [C] cha như non [D] cao biển [G] rộng

Những đóa hoa thơm [D] ngát, rồi mai [Bm] này tỏa khắp muôn [Em] nơi.

[D] Hơ….. [Em] Hơ…. [D] Hơ…. [Em]

 

ĐK:

[Em] Vượt qua trăm dốc [G] nghìn đèo, qua bao núi cao rừng [C] sâu

Em đem theo cái [D] chữ lên gieo ở non [Em] ngàn

Mang nhiệt huyết chân [C] thành chẳng màng [D] chi gian [G] khó

Quên tuổi xuân đương [Am] thì cho ánh [Bm] hồng ngày [Em] mai.

[D] Hơ….. [Em] Hơ…. [D] Hơ…. [Em]

[Em] Giữa mưa giông bao [G] thác ghềnh, thương sao các em vùng [C] cao

Chân trần em nhỏ [D] bé qua con suối vượt [Em] đèo

Mong đến lớp, đến [C] trường say sưa [D] từng con [G] chữ

Mang hành trang vào [Am] đời tỏa sáng [Bm] ngời vùng [Em] cao.

* [Em] Dân làng vang lời ca vui đón [G] cô ở bản

Hoa ban nở khoe [D] sắc vì cô [Em] là ánh nắng ban mai

[C] Tâm hồn yêu trẻ [D] như dòng nước [G] suối êm đềm

[D] Trái tim hồng dâng [Bm] hiến vì cuộc [Em] đời ,vì các em thơ

[Bm] Trái tim hồng dâng hiến vì bản làng… vì Tây Bắc… yêu [Em] thương.