Cô liêu

1. Dòng [Dm] sông thẫn thờ trôi khi [Bb] thiếu đi con đò

Còn [Gm] lưu luyến tình xưa bóng [Am] người trên bến vắng

Chiều [Dm] thu lá vàng rơi nằm xơ [C] xác bên thềm

Làm [Am] thân ta luyến lưu mối tình [Dm] xưa.

 

2. [Gm] Xin thời gian đừng [C] trôi nhanh nữa chi

Để [F] gom góp nỗi nhớ về [Gm] ai

Làm [Gm] sao phải làm sao tìm [C] đâu thấy cố nhân

[Dm] Đem

câu nhớ thương phủ bờ [Am] vai.

 

ĐK

Từng [Dm] canh thâu dần qua nỗi [C] cô đơn mình ta

Rượu [Gm] cay măn càng say muốn [C] cho lòng quên hết

[Gm] Yêu nhau vì đâu cớ [Bb] sao chưa thành

câu

[C] Phải chăng là do số [Am] trời đã an bài

[Am] Bao nhiêu niềm vui chợt tan [C] biến theo khói mây

[C] Thênh thang đường vắng đôi bàn [Am] chân.

Thì [Dm] thôi xin lặng im sẽ [C] quên những tàn phai

Vừa [Gm] qua phút nồng say đã [C] vội vàng chê chán

[Gm] Như đang là thơ hóa [Bb] ra chỉ là mơ

[C] Như đêm nguyệt trôi bóng [Am] mờ xa muôn trùng

[Am] Nơi tâm hồn ta buồn miên [C] man thân liễu buông

[Gm] Ai lỡ đò [Am] ngang sao chưa [Dm] về.