Có phải chốn thiên đàng (Hotel California)

Trong đêm [Bm] khuya trên đường hoang vắng, gió [F#] cuốn tóc tung [E] bay.

Hương [A] thơm nghe sao nồng ấm, không gian [E7] say trong mơ.

Trong chiêm [G] bao nghe như chìm đắm

Vào [D] thế giới không muộn phiền.

Nhìn [Em7] chung quanh đây bao đèn hoa ngời sáng.

Đời trôi qua [F#7] mau không còn nhớ.

Quên đi [Bm] hết bao niềm đắng cay, cùng [F#7] chia nhau bao thương đau.

Để mai [A] sau thương yêu người say đắm.

Dẫu biết kiếp [E7] sống mong manh như mây [Bm] trời.

Thấy ánh [G] sáng trong ngục tối, một ngọn [D] nến soi đường về.

Vang lên đâu [Em7] đây linh hồn ai gào thét, cùng say cho [F#7] hết kiếp người.

Wel [G] come to The Hotel Califor [D] nia.

Chốn nắng [F#7] ấm xanh tươi ( chốn nắng ấm xanh tươi ), với tiếng sóng xa [Bm] khơi.

Đêm [G] nay ta đến đây The Hotel Califor [D] nia.

Đến với [Em7] nhau đêm nay ( đến với nhau đêm nay ), ru giấc mơ êm [Bm] say.

Tên ai [Bm] nhắc ta trong bóng đêm, vang lên tiếng ai cười [E] nói.

Vui chơi bên những [A] người, những người mới như trong [E] mơ.

Trong bao [G] la muôn ngàn tinh tú, ngỡ như [Em7] thiên đàng.

Bên nhau cho lòng [Bm] nhớ thương, bơ vơ thêm [F#7] hoang vắng.

Có nhớ [Bm] đến ngày tháng qua, [F#7] yêu thương nhiều say đắm.

Ta vui [A] bên nhau suốt đời chung thủy mãi [Bm] mãi không chia lìa.

Có tiếng gió [D] vang lên mời gọi từ phương xa trở [Bm] về.

Mau quên [Em7] đi những điều gian dối, rồi qua [F#7] đi kiếp người.

Wel [G] come to the Hotel Califor [D] nia.

Chốn nắng [F#7] ấm xanh tươi ( chốn nắng ấm xanh tươi ), với tiếng sóng xa [Bm] khơi.

Đêm [G] nay ta đến đây The Hotel Califor[D] nia.

Đến vơi [F#7] nhau đêm nay ( đến với nhau đêm nay ), ru giấc mơ êm [Bm] say.

Giấc mơ [Bm] sẽ rồi vỡ tan, còn đâu hương hoa nồng [F#7] thắm.

Bước đi nhanh để cố quên ngày tháng, đón chúng ta hôm [D] nay.

Chỉ có tiếng [Bm] gió bên thềm vắng, chỉ thấy sương rơi mịt [D] mù.

Từ đây không [F#7] gian còn bia mộ đá.

Khi người cướp [Bm] đi linh hồn ta.

Nhớ khi ta vừa [D] đến đây, không gian bao tươi [Bm] sáng.

Chiều nay ta nghe, nghe sao buồn [F#7] chán không như nơi thiên [Bm] đàng.

Còn đó [Bm] bên kia thềm vắng.

Từ đây không [F#7] gian còn bia mộ đá.

Khi người [Bm] cướp đi linh hồn ta...