Cõi tạm trần gian 2 (Ngẫm lại sự đời)

1. Cuộc [Am] đời còn nhiều ngang [C] trái

Còn lắm dối [D] gian còn lắm lọc [Am] lừa

Lòng [G] người còn lắm ganh [F] đua

Nhân tình thế [C] thái đen trắng đổi [E7] thay.

Một [Am] đời sống chẳng tình [F] thân

Phụ nghĩa vong [G] ân mang về đau khổ

Hơn [E7] thua có nghĩa lý [Dm]

Tâm hồn vướng [E7] bận trọn kiếp u [Am] sầu.

 

2. Bụi [Am] trần còn nặng chưa [C] dứt

Hãy sống sao [D] cho không uổng kiếp [Am] người

Đừng [G] vì quyền chức lợi [F] danh

Lọc lừa dối [C] trá đánh mất bản [E7] thân.

Làm [Am] người chữ hiếu trên [F] cao

Tình nghĩa trước [G] sau ta đừng phụ người

Mai [E7] kia ta về cát [Dm] bụi

Để lại cho [E7] đời một tiếng nghĩa [Am] tình.

 

ĐK:

Người [Am] ơi! Hãy mến thương [G] nhau

Đời có bao [Dm] lâu ta lại hững [G] hờ

Nhân sinh một kiếp con [Dm] người

Thôi xin [E7] đừng buông

câu lừa [F] dối!

Người [Am] ơi! Biết trước tương [Dm] lai

Thì ngày hôm [G] nay ta hãy dừng [C] lại!

Sân si cũng chẳng được [Dm]

Oán [E7] thù cũng chẳng được [Am] chi?

 

3. Cõi [Am] tạm trần gian thế [C] đấy

Một thoáng mây [D] bay ta về cát [Am] bụi

Hồng [G] trần cuộc sống mong [F] manh

Ta Bà cõi [C] thế vô thường là [E7] đây.

Giàu [Am] nghèo phù phiếm xa [F] hoa

Thương đau yêu [C] ghét xót xa cuộc [G] đời

Mai [Dm] kia dương thế xa [G] rời

Dài hai ngang [E7] một ba tấc như [Am] nhau.