Còn gì sau giông bão

Khuya lại [Am] về qua những phố [Dm] xa

Từng hàng [E7] cây đã thành chồng [Am] vợ

Và từ [Em] đâu nỗi cô đơn òa [E7] vỡ

Đường về mình [C] ta. [E7]

Chẳng còn [Am] gì khi giông bão qua [Bb] đi

Và lòng [Am] ta chơ vơ bao đồi [Em] núi

Ngỗn ngang trong [F] tim hình hài đá cuội

Đất cằn [B7] khô đất nhớ hoa [E7] hồng.

 

ĐK:

Đừng hát người [G] ơi những bản tình [D] ca

Những bản tình [G] ca lời ca chia [Am] ly

Những bản tình [Bb] ca lời ca tuyệt [D7] vọng

Đừng nói người [G] ơi những lời dối [D] gian

Hãy nói những [Am] gì, hãy nói những [Em]

Hay [E7] hơn lặng [Am] thinh.

Giờ còn [Am] gì ngoài nỗi cô [F] đơn

[A7] Chợt thức [Dm] dậy từ [E7] nơi nào [Am] đó

Như lữ [G] khách đời là quán [C] trọ

Ta lang [Dm] thang, lang [E7] thang tìm [Am] người.