Cơn gió chiều đông

1. Cơn gió chiều [Am] đông tê tái trong lòng nỗi nhớ chờ [G] mong

Hàng cây hiu [Dm] hắt ôm lá vàng [C] khô co ro tình [Dm] buồn

Người đi trong [F] gió, con tim chơi vơi xót xa niềm [E7] đau

 

2. Cơn gió chiều [Am] đông se sắt tim buồn ôm mối tình [G] đau

Sầu vương trong [Dm] gió theo lá vàng [C] rơi chia tay tình [Dm] đầu

Sầu đông rơi [F] rớt, tay khô run run trong [E7] gió đìu [Am] hiu

 

ĐK: Gió [Am] cuốn phai hương [C] tình, gió [Dm] buốt vai phong [C] trần,

cất [F] bước đi trong [Dm] chiều, người [G] theo gió [E7] trôi

Gió [Am] hát

câu thương [C] người, gió [Dm] khóc ai chia [C] lìa,

nước [F] mắt hay sương [Dm] chiều, nhòa [E7] ướt hồn tái [Am] tê.

 

3. Cơn gió chiều [Am] đông nỗi nhớ se lòng, khao khát chờ [G] mong

Nhìn cây trút [Dm] lá, ray rứt sầu [C] rơi, trên môi nhạt [Dm] tình

Người xa xôi [F] ấy thương ai bâng khuâng, nỗi [E7] nhớ chiều [Am] đông