Cơn gió vô tình

1. Một chiều [G] xuân gió lay êm đềm

Đùa dòng suối tóc em nhẹ [Am] trôi

Ngàn tia [C] nắng đón môi em [D] hồng

Hồn anh nghe muôn sóng bềnh [G] bồng.

Thoảng cơn gió đến như vô [Bm] tình

Dìu mùi [G] hương tóc em về [Am] anh

Rồi từ đó có anh si [D] tình

Mãi đi tìm màu mắt em [G] xinh.

 

ĐK:

Nhắn gió về em thì [G] thầm

Bỏ [D] ngỏ lòng anh đợi [C] chờ

Bao [Am] đêm thao thức mơ [D] mộng

Ấp yêu hình bóng đan [G] thanh.

Sao em cứ mãi hững [Am] hờ

Xuân [D] sang hè đến bao [Bm] giờ

Em [Am] ơi anh vẫn mong [Em] chờ

Tim [E7] em sẽ hết ơ [Am] thờ

Một [D] ngày mình sẽ chung [G] đôi.

 

2. Rồi mùa [G] thu đến đây nhè nhẹ

nhuộm màu mây tím vương trần [Am] gian

Ngàn tia [C] nắng long lanh mắt [D] huyền

Dìu em yêu quay gót lên [G] thuyền.

Và cơn gió vẫn như vô [Bm] tình

Gợi mùi [G] hương tóc em chiều [Am] xưa

Vài cánh lá thu rơi ngỡ [D] ngàng

Vẫy tay chào hình bóng yêu [G] thương.