Cơn mưa chiều ấy

1. Đò đưa ngày [C] em rời đi chiều hôm đó có [G] mưa nhẹ rơi

Đò sang bờ [Am] kia tình tan còn nỗi nhớ ngóng [Em] theo người xa bến nghèo

Chút [F] bồi hồi trên [G] mi rưng rưng chút [Em] lời tình vang [Am] theo sau lưng

Em [F] à ở nơi [G] đó nhớ thương thân [C] mình.

 

2. Ngày em rời [C] xa làng quê sầu giăng lối khắp [G] nơi người ơi

Này con bờ [Am] đê dòng sông hẹn ai những lúc [Em] tan trường ra đây ngồi

Nhưng [F] bây giờ em [G] đang nơi đâu sao [Em] xa vời em [Am] ơi hay chăng

Nơi [F] này anh cứ [G] mãi ngóng trông em [C] về.

 

ĐK:

Cơn mưa chiều [C] ấy đến hôm nay vẫn chưa lặng em [G] ơi

Sao bao lâu chẳng [Am] thấy sao em chưa về đấy

Nhớ thương này dâng [Em] cao ngang trời

Làm [F] sao để quên được [G] đây

Bóng [Em] hình nụ cười giọng [Am] nói thân quen

Em [F] à em đã lãng quên ta rồi [G] sao.

Cơn mưa chiều [C] ấy đến hôm nay vẫn chưa lặng đâu [G] em

Mưa rơi trong lòng [Am] anh

Mưa ướt cả tuổi xuân đã mấy thì trôi [Em] qua thế mà

Người [F] đâu rồi sao chẳng [G] thấy

Để ngày [Em] buồn tháng nhớ đêm mong [Am] người

Chắc [F] là nơi đó [G] ấm êm bên ai [C] rồi.

* Ở nơi [C] đó em có vui không

Người ta [Am] có lo lắng cho em không

Còn anh [F] vẫn nơi đây như ngày đầu

Y như ngày đầu [G] tiên anh trông thấy em.

Ở nơi [C] đó em có vui không

Người ta [Am] có lo lắng cho em không

Còn anh [F] vẫn nơi đây như ngày đầu

Y như ngày đầu [G] tiên

Nơi đây có người mong [C] em.