Cứ ngỡ tình trăm năm

1. Ngày [Em] đó khi ta yêu nhau

Em ngỡ tình [Am] mình trăm năm về sau

Ngày [D] đó anh đến bên em

Với bao nồng [G] say ngỡ tình muôn [B7] thuở.

 

2. Một [Em] sớm khi anh ra đi

Anh bỏ lại [Am] trời xanh trong hoang vắng

Bỏ mặc [D] em anh quên tất cả

Ngày tháng [G] qua anh quên thật [B7] sao.

 

ĐK:

Quên thật [Em] sao anh quên thật sao

Ân tình [Am] xưa bao năm đậm sâu

[D] Bao đêm chăn gối

Từng chiếc [G] hôn môi trên bờ [B7] môi.

Anh giờ [Em] đây nơi phương trời nao

Quay về [Am] đây trao em tình xưa

[D] Tương tư cay đắng

Dù cách [B7] xa nhưng em vẫn [Em] chờ.

* [C] Anh có biết [Am] chăng

Em nhớ [D] anh nhớ anh từng [G] đêm

Giờ anh [Am] phương trời nao anh [Bm] mãi xa em hoài

[C] Sao anh ra đi quên hết tình [B] xưa

Anh yêu [B7] hỡi.