Cũng bởi duyên trời

Ngày em [Em] đi ngõ vắng mưa từng [Bm] canh

Hồn lạnh lẽo giữa bóng đêm cô [G] quạnh [B7]

Nhạt nhòa [Em] tan những giấc mơ mỏng [Bm] manh

Người yêu hỡi có thấu cho tình [Em] anh.

Ngày em [Am] đi bão tố dâng trong [Em] lòng

Như con [D] thuyền nổi trôi cùng ngọn [G] sóng [E7]

Giữa biển [Am] khơi chỉ biết xuôi theo [Em] dòng

Không bến [Bm] bờ, cũng không muốn đợi [Em] trông.

 

ĐK:

[Em] Nhớ đến những dĩ vãng ngọt [Bm] ngào

Ngày em với [Am] anh đôi ta bên [D] nhau hạnh [G] phúc [Bm]

[Em] Cố giấu kín những nỗi đau [Bm] này

Mà dòng lệ [D] vẫn cứ mãi ướt [Bm] đẫm bờ [Em] mi.

[Em] Chắc có lẽ cũng bởi duyên [Bm] trời

Đọa đầy khiến [Am] cho đôi ta xa [D] nhau người [G] hỡi [Bm]

[Em] Nếu có thấy ở kiếp sau [Bm] thì

Tình anh nguyện [D] cũng sẽ mãi chỉ [Bm] yêu mình [Em] em.