Cũng một thời

Em đã [Am] xa, em đã xa [Dm] rồi

Còn trong [G] tôi chỉ là huyền [C] thoại

Dấu chân [Dm] xưa nơi này em bỏ [G] lại

Dẫm nát hồn [E7] tôi những buổi [Am] chiều.

Cũng một [Am] thời vội sống vội [E] yêu

Hò hẹn với trăng [E7] khuya và nắng [F] ấm

Cũng một [G] thời bàn tay nào đưa [C] đón

Nụ hôn [Em] đầu run rẩy với mê [Am] say.

Cũng một [A] thời thương lắm tóc em [D] bay

Ngơ ngẩn [Bm] mãi với mùi hương bồ [E7] kết

Cũng một [C#m] thời theo em không biết [Bm] mệt

Sợ xa [E7] nhau lạc mất dấu em [A] về.

Có một [Am] lần sao vội vã em đi

Vang lên [C] giữa không gian chiều đưa tiễn

Là tiếng [F] hát lời ru buồn kỷ [E] niệm

Biết thế [E7] nào cho thỏa trái tim đau.

Cũng một [Am] thời chẳng giữ được [Dm] nhau

Khi bàn [E7] tay vụng về không chỗ [Am] nắm

Xa thật [Dm] rồi những ngày tôi mười [C] tám

Cũng một [E7] thời vô vọng đã trăm [Am] năm.