Cung sầu phiêu lãng

1. Khi sân khấu lên [Em] đèn tôi trao lời [Bm] ca đến cho mọi người thương [Em] mến

Lời ca ngọt [D] ngào lắng sâu tâm [Bm] hồn tôi gửi người yêu [Em] tôi

Nhạc tình du [D] dương quyện vào không [C] gian làm [D] bao người đắm [G] say

Nhưng [Em] có ai nào [Am] hay nỗi lòng người ca s[Bm] ĩ dâng tiếng thơ cho [Em] đời

 

2. Say mê nắn cung [Em] đàn đêm bên đèn [Bm] khuya viết lên chuyện tình dang [Em] dở

Tình tôi lỡ [D] làng thoáng như mây [Bm] chiều bao giọt sầu miên [Em] man

Một đời lênh [D] đênh phiêu bạt khắp [C] chốn ngày [D] vui nghiệp xướng [G] ca

Cho [Em] nhân thế muôn [D] hoa tô thêm màu xuân [Bm] thắm khoe sắc hương cho [Em] đời

 

ĐK: Đời [Bm] tôi nghệ sĩ lang [C] thang thân nghèo xa [Am] xứ bên [D] cung sầu phiêu [G] lãng

Đời [Bm] tôi ngày tháng cô [D] đơn đêm dài hiu [G] hắt dưới ánh đèn màu lung [B] linh

Đời [Bm] tôi nghệ sĩ không [C] danh thêu đời mơ [Am] ước trong [D] hương nồng men [G] cay

Đời [Bm] tôi ngày tháng bơ [D] vơ duyên tình tan [B7] vỡ không bóng người thương đợi [Em] chờ

 

3. Quên đi những ưu [Em] phiền đau thương triền [Bm] miên cõi vô thường hư [Em] ảo

Biển vẫn xanh dạt [D] dào cơn sóng xô nghẹn [Bm]ngào ru kiếp người qua [Em] mau

Âm nguyệt cầm tôi [D] buông bao cung sầu tan [C] biến mong [D] đời hết khổ [G] đau

[Em] tiếng hát bay [D] cao xa tận chân trời [Bm] tím để ngàn sau còn [Em] tìm