Cuộc vui nào cũng tàn

1. [Am] Có phải hai ta đang [Em] trở thành người xa lạ

[F] Khi giờ đây [G] ta không [C] còn tôn trọng nhau

[Am] Có phải hai ta đang [Em] trở thành người dưng

[F] Khi mà bản thân [G] ta không còn nhìn [Am] nhận nhau.

 

2. [Am] Ừ thì em cứ đi đi [Em] nhé em!

Hãy cứ làm điều [F] gì em [G] cho là [C] vừa ý nhất

[Am] Ừ thì anh sẽ không níu, không [Em] kéo đâu

Vì giờ [F] đây chúng ta đâu [Em] còn là gì [Am] của nhau.

 

ĐK:

Phải chăng ngày [F] qua ta đã cố gắng gượng [G] ép bên nhau

Để rồi tình [Em] cảm lại mỗi ngày một phai [Am] nhạt

Phải chăng ngày [F] qua đôi ta đã sống những [G] ngày không vui

Để rồi nước [Em] mắt rơi trên khóe [Am] mi.

Cuộc vui nào [F] rồi cũng sẽ có lúc phải [G] tàn đi thôi

Để rồi hôm [Em] nay đôi ta sang ngang hai đường [Am] đi

Mọi thứ dường [F] như đã

kết thúc kể [G] từ hôm nay

Những ngày [Em] qua ở bên thật vô [Am] nghĩa.