Đã hai mùa bông điên điển

1. [Am] Đã hai mùa nước nổi nơi đây anh chờ em

Bến sông màn nước chảy ngẩn [Dm] ngơ mong người [Dm] xưa

Thuyền [F] anh long đong sớm [C] chiều

Dọc [Am] ngang vương mối duyên [Dm] đầu,

cùng lục [E7] bình lững lờ anh chờ anh mong.

 

2. Đã hai mùa Điên [E7] Điển vàng ươm anh [Am] chờ em

Nhớ hôm nào đôi mình gặp [Dm] nhau hoa vàng tay

Thuyền [F] hoa thơm hương ngát [C] tình,

mộng [Am] mơ vun đắp duyên [Dm] mình

bông Điên Điển [E7] vàng thắm tình yêu thương sông nước quê [Am] ta.

[G] Anh, nhìn bông điên điển bạt [C] ngàn, nước đầy An [Am] Giang, lòng đầy nhớ [C] em

[G] Em, tình quê hương vẫn luôn mong [C] chờ với vòng tay ấm [Am] êm

Núi Sam kia vẫn [E7] đợi, anh nơi đây vẫn chờ,

cùng em ta hái bông điên điển dệt tình xưa [Am] yêu.