Dạ khúc thu Hà Nội

Sẽ có một [Am] ngày anh về lại phố [Dm] xưa

Nằm nghe khúc [G] mưa mơ về nơi xa [C] lắm

Em ơi, Hà Nội [F] Phố giọt cà phê [G] đắng

Lá rơi [E7] nhiều đâu [Dm] phải bởi mùa [E7] thu.

Sẽ có một [Am] ngày êm đềm nỗi nhớ mùa [Dm] đông

Phố cũ của tôi im [E7] lặng đêm Hà [Am] Nội

Đã có một [F] thời ta lang thang bước [Dm] vội

Chiều Phủ Tây [E7] Hồ thương lắm tóc dài [Am] ơi.

 

ĐK:

Hà Nội và [Am] em, dịu dàng [Dm] ơi!

Có phải mùa [G] thu dấu em vào nỗi [C] nhớ?

Có phải mùa [E7] thu muộn rồi anh đã [Am] lỡ

Quán thời [Dm] gian em khép cửa yêu [E7] thương?

Hà Nội và [Am] em, ơi tình [Dm] ơi

Kỷ niệm của [G] tôi, bâng quơ chiều xưa [C] ấy

Trong cơn [E7] mưa dòng sông không trở [Dm] lại

Bỏ mặc con [E7] thuyền lạc biển, nỗi nhớ và [Am] em.

* [F] Nhớ đêm nào bên [Fm] em

[Dm] Cùng lặng khúc mùa [A] thu với [Dm] bao điều giản dị

Em [G] ơi, Hà [Dm] Nội ngày trở về vội vã

Người xa [E7] rồi, dạ khúc mãi còn [Am] đây.