Đà Lạt buồn

Đà [G] Lạt chiều thu [Bm] ấy liễu [G] xanh in mặt [C] hồ

Hồn [D7] người theo sương [Am] khói lãng [Bm] du vào mộng [D] mơ…

Đà [G] Lạt người có [Bm] nhớ những [G] đêm xuân trăng [C] mờ ?

Mình [Am] cùng nhau xuống phố ngắm [D7] hoa đào ven [G] hồ.

Giờ mình tôi cô đơn cất [Bm] bước ngắt [Am] cánh hoa [G] xưa mộng [Em] về một [G] người.

Màu đào [D7] tươi như đôi má [Am] thắm bóng [C] dáng thơ [Bm] ngây em [Em] xưa đâu [G] rồi?

Đà Lạt mơ sương sương khói [Bm] khói nắng [Am] chiếu lung [G] linh bên [C] hồ chiều [Em] rơi.

Điệu buồn [C] ai du dương réo [Am] rắt nhìn cánh hoa [Em] xinh chợt [D7] tôi nhớ em [G] cười!

Đà Lạt chiều đông [Bm] giá khói [G] sương che mặt [C] hồ

Hồn [D7] người như chiếc [Am] lá biến [Bm] tan vào hư [D] vô….

Đà [G] Lạt mùa xuân [Bm] đến ngát [G] hương muôn hoa [C] cười

Một [Am] chàng trai thơ thẩn ngắm [D7] hoa đào bên [G] trời.