Đà Lạt một chiều mơ

1. Chiều [C] nay ta lê bước chân giang [Am] hồ

Dừng [F] đây ta nghe [A7] gió ru êm [Dm] đềm

Nào [C] ai du khách đến nơi [Am] này

Cùng tôi nghe lá úa rơi [Em] tàn

Hòa cùng

câu [F] ca bên dòng [C] suối

 

2. Đời [C] ta êm như nước xanh ven [Am] hồ

Lòng [F] ta miên man [A7] ngắm mây lững [Dm] lờ

Trầm [C] ngâm trong khúc hát mong [Am] chờ

Người ra đi mãi đến bao [Em] giờ.

Đà Lạt êm [F] lắng với đường [C]

 

ĐK: Đà Lạt [F] ơi! gieo [Am] chi tình thương [Em] nhớ

nhớ mãi một chiều mơ dưới lá thu rơi [Am] mờ.

Đà lạt ơi! gió mát gieo ý thơ

suối biếc vẫn mong chờ chờ người bạn phương xa.

 

3. Rừng [C] thông âm u rít lên bao [Am] lời

Đồi [F] cây xinh tươi [A7] lá hoa vui [Dm] cười

Mặt [C] hồ than thở vẫn u [Am] sầu

Vườn hoa muôn sắc vẫn tươi [Em] màu

Đà Lạt êm [F] lắng với chiều [C] mơ.