Đà Lạt nên thơ

1. Về đây nghe tiếng thông reo trên [F] ngàn [Dm]

Về đây ríu rít chim muông gọi [C] đàn

Đà Lạt [F] hoa thênh thang ngàn [G] lối

Người tình [Em] ơi sao không chờ [Dm] tới

Chiều hoàng [F] hôn chất ngất hồn [G] tôi.

 

2. Về đây say đắm bên hoa muôn [F] màu [Dm]

Về đây tha thướt dáng yêu hôm [C] nào

Đà Lạt [F] mơ yêu thương còn [G] đấy

Bạn lòng [Em] ơi nay đâu tìm [Dm] thấy

Người chờ [G7] người xa tít chân [C] mây.

 

ĐK:

Đà Lạt [C] ơi, xanh [Am] trong nước hồ Xuân [G] Hương

Yêu [Em] sao bóng hình tôi [F] thương, bao [Dm] ngày xa cách vấn [G] vương

Đà Lạt [F] ơi, mùa [Em] đông nào ở lại nơi [G] đây

Thác Cam [Am] Ly thương nhớ vơi [G] đầy

Cùng về [G7] đây hát

câu sum [C] vầy.

 

3. Về đây chia sớt yêu thương cuộc [F] đời [Dm]

Về đây sưởi ấm tin yêu bên [C] người

Đà Lạt [F] yêu miên man niềm [G] nhớ

Ngày rời [Em] xa tim tôi rạn [Dm] vỡ

Mãi yêu [G7] hoài Đà Lạt nên [C] thơ.