Đà Lạt sương mù

1. Một lần về [C] thăm Đà [G7] Lạt chốn sương [C]

Trở về nơi [Dm] đây, nghe thông [G7] reo bên bờ suối [C] vắng

Đâu dốc cao thác ru ân [F] tình, đâu tiếng [Dm] chim líu lo trên [G] cành

Đâu người tình xưa hay hờn [Am] dỗi. [G7]

 

2. Một lần về [C] thăm để [G7] lòng nhớ thương [C] nhiều

Đà Lạt nên [Dm] thơ ôi muôn [G] hoa khoe màu sắc [C] thắm

Đâu ánh [C] trăng sáng soi bên [F] hồ, Than Thở [Dm] như trách ai hững [G] hờ

Đâu cuộc [G7] tình xứ lạnh nên [C] thơ.

 

ĐK:

Thương [F] sao Đà Lạt mưa vẫn bay

Bên [C] nhau chuyện tình yêu đắm [Em] say

Để muôn [Dm] kiếp không đổi [G] thay

Tình vươn [Am] vấn theo tháng [G7] ngày.

 

3. Để rồi chiều [C] nay mộng [G7] về xứ hoa [C] đào

Gọi thầm tên [Dm] nhau, nghe thương [G7] sao thương tà áo [C] tím

Em bước [C] đi dưới hoa anh [F] đào như nhớ [Dm] nhung dáng ai năm [G] nào

Như tìm [G7] vào giấc mộng bên [C] nhau.