Đà Lạt Thật Buồn Khi Không Anh

[G]...Một mình em [D]đi trên chuyến xe cuối [Em]ngày. Chúng [C]ta đã nhiều lần đi [G]đấy!

Chàng lơ xe[D] trêu sao cô đơn quá [Em]vậy? Mấy [C]anh trai cũng cười em [G]này!

Hôm nay không [D]anh, Đà Lạt chỉ là một thành [Em]phố thật buồn

Chiều [C]xuống những cơn mưa lại [G]tuôn

Em đi lang [D]thang, nhìn thật nhiều cặp tình nhân [Em]bước trên đường

Hỏi [C]ai để tìm người em [G]thương?

 

Em nhớ [D]anh! Em nhớ [Em]anh! Đà [C]Lạt thật buồn khi không [D]anh!

Em nhớ [D]anh! Em nhớ [Em]anh! Đà [C]Lạt thật buồn khi không [G]anh!

 

Nhtững ly kem [D]bơ sao không ngon thế [Em]này

Trước [C]đây từng đậm đà biết [G]mấy!

Bàn tay đeo [D]găng, nhưng sao vẫn thấy [Em]lạnh?

Vắng [C]anh, chẳng còn người bắt [G]đền!

 

Em đi nơi [D]đâu, cũng chỉ là toàn những hình [Em]bóng trong đầu

Lời [C]nói, những tiếng cười cùng [G]nhau,

Hôm nay không [D]anh, Đà Lạt chỉ còn những ký [Em]ức phai màu

Tình [C]yêu, em phải tìm nơi [G]đâu?

 

Em nhớ [D]anh! Em nhớ [Em]anh! Đà [C]Lạt thật buồn khi không [D]anh!

Em nhớ [D]anh! Em nhớ [Em]anh! Đà [C]Lạt thật buồn khi không [G]anh!