Đà Lạt tình thu

1. Vườn đầy [C] hoa thơm ngát lung [Am] linh

Chiều cuối [F] thu mưa bay nhè [C] nhẹ

Điệu nhạc [Dm] tình văng vẳng đâu [G] đây

Nghe tiếng [G7] thu quyện trong

câu [C] hát.

Bầy nai [F] vàng ngơ ngác lang [Em] thang

Đạp chân [C] mềm trên lá khô [Dm] rơi

Nỗi miên [G7] man khi mùa thu [C] đến.

 

2. Ngàn nụ [C] hồng khoe sắc muôn [Am] nơi

Hồ nước [F] trong hơi sương lành [C] lạnh

Ngàn thông [Dm] xanh vi vút reo [G] ca

Theo lũ [G7] chim hòa chung tiếng [C] hót.

Mùa thu [F] về mang chút heo [Em] may

Mùa thu [C] về mang chút bâng [Dm] khuâng

Gợi lòng [G7] ta biết bao buồn [C] vui.

 

ĐK:

Đạt Lạt [C] ơi khi thu [Am] sang vàng rơi lá [Em] bay

Làn gió [G] mát mang hương hoa tỏa lan khắp [F] nơi

Hồn lữ [Dm] khách say lâng lâng chợt nên ý [G7] thơ.

Đà Lạt [C] ơi khi thu [Am] sang đẹp thêm phố [Em] phường

Trời xanh [G] ngát mây thu bay hàng cây úa [F] màu

Đồi thông [Dm] vắng tiếng gió [C] ngàn thì [G7] thầm như khúc ca [C] thu.

 

3. Nhẹ bàn [C] chân trên phố thu [Am] êm

Chợt dáng [F] ai thoáng qua vội [C] vàng

Ngoảnh lại [Dm] nhìn đôi mắt long [G] lanh

Ánh mắt [G7] như hồ thu trong [C] vắt.

Một chút [F] gì xao xuyến trong [Em] ta

Dù chỉ [C] là như gió thu [Dm] qua

Đà Lạt [G7] ơi vấn vương tình [C] thu.