ĐÀ LẠT TRONG LÃNG QUÊN

1. Đà Lạt ngày [G] nào giờ đây đã [G] xa.

Từ ngày biệt [G] ly thời gian chóng [C] qua.

Để lại hàng [G] thông giờ trông thiết [Em] tha.

Đồi [G] núi xanh xanh màu [G] lá.

Con [G] suối reo bên rừng [D7] hoa.

 

2. Đà Lạt ngày [G] nào thời gian khắc [G] ghi.

Chẳng hẹn ngày [G] về từ khi bước [C] đi.

Lòng buồn vời [G] vợi còn mong ước [Em] chi.

Khi [G] biết phút giây từ [D7] ly.

[D7] hết thôi không còn [G] gì.

 

Nơi chốn [G] xa giờ này nhìn [G7] về chốn [C] xưa.

Năm tháng [Am] trôi miệt mài từng [D7] mùa nắng [G] mưa.

Ai trước [G] sau một lần tiễn [G] đưa.

Đến khi đã thôi đợi [G] chờ.

Lòng [A7] vẫn tiếc [D] thương ngẫn [D7] ngơ.

 

3. Đà Lạt ngày [G] nào giờ đây muốn [G] quên.

Kỷ niệm buồn [G] vui chẳng mong nhớ [C] thêm.

Ngày lại ngày [G] qua dừ cho những [Em] đêm.

Vẵng [G] tiếng thông reo triền [D7] miên.

Lòng [D7] vẫn không sao bình [G] yên.