DALAT LAO BỎNG

Ấy [C], cấp ba chúng ta chung bước [Em],

Thế Long và Gia Bảo [Am], đôi bạn thân thương [F] [Fm6],

Cùng khóc [C], cùng cười, chẳng sợ gì đâu,

[Em]Nhưng có một lần [Am], Bảo nhìn Long sâu… [Fm6]

Một ngày đẹp trời [C], ánh mắt Bảo thổ lộ [Em],

"Lâu nay ta yêu [Am], không phải bạn [Em]bè nữa ,

[F]Chẳng biết [G]lòng Long [Em]sẽ ra sao?"

[Am]Lời tỏ tình ấy [Dm], làm Long chấn [G] động cả trái [C]tim.[C7]

 

Thế Long hậm [C]hực từ chối, nhưng trong lòng [G]lại tiếc.

Giấu nỗi nhớ sau ánh mắt [Am], một tình yêu [Em]chưa nói ra.

Bảo đứng đó [F], lòng đau lắm [G], tình yêu [E]chẳng thành [Am],

Mười năm trôi qua [Dm], ai cũng có [G]một đời riêng [C]. [G] [Am]

 

[C]Long giờ đây [F], [C]đã có một gia đình [Em],

[C]Chồng yêu thương [D]cuộc sống hạnh phúc [G]trọn vẹn [C],

[G]Nhưng trong lòng vẫn [Am]nhớ [Abm], một hình bóng [C]xưa [Am],

[F#m]Bảo, [Am]người bạn ấy [Dm], tình đầu không thể quên [C].

Long hậm hực [C]từ chối, nhưng trong lòng lại [G]tiếc.

Giấu nỗi nhớ [Am]sau ánh mắt, một tình yêu [Em]chưa nói ra.

Bảo đứng đó [F], lòng đau lắm [G], tình yêu [E]chẳng thành [Am],

Mười năm trôi qua [Dm], ai cũng có [G]một đời riêng [C]. [G] [Am]

 

Ngày xưa [F], chúng ta [Em]là của [C]nhau [Am],

[C]Nhưng rồi, ta đã [Dm]bỏ lỡ, một cơ [G]hội duy nhất [C],

Vì sợ [F], vì ngại, vì không [G]dám đối diện [Em].

Giờ chỉ còn [Am]những kỷ niệm xưa [Dm], Đau đớn chẳng thể quên [G].

Long hậm [C]hực từ chối, nhưng trong lòng [G]lại tiếc.

Giấu nỗi nhớ sau ánh mắt [Am], một tình yêu [Em]chưa nói ra.

Bảo đứng đó [F], lòng đau lắm [G], tình yêu [E]chẳng thành [Am],

Mười năm trôi qua [Dm], ai cũng có [G]một đời riêng [C].

 

Tình yêu ấy [F], giờ chỉ còn lại những lời [C]tiếc nuối [Am].

Một tình đầu ngây ngô [G]nhưng chẳng thể gọi tên [C].

Mười năm sau, gặp lại [G], nhưng đã quá muộn [Em], [A] [Am]

Chỉ còn trong ký ức [Dm], chuyện tình [G]ấy thôi....... [C]