Dâng Mẹ một chiều

ĐK:

Dâng lên [F] Mẹ hồn con và ngàn [C7] ý yêu thương ngập [F] tràn

Dâng lên [Dm] Mẹ đời [F] con là cả áng hoa đời dâng tiến Mẹ [C7] ơi

Trước nhan [F] Mẹ mơ đời tận hiến, thầm dâng [Dm] trót cuộc sống trần gian

Con nghiêm quỳ trước tôn nhan [F] Mẹ lặng nhìn [C7] ngắm dung nhan Mẹ [F] thôi.

 

1. Bao chiều [F] sương ngưỡng [Am] mộ [Dm]

Tiếng sáo [C] ai lên [Dm] khơi [C]

Hồn con tha [Gm] thiết Mẹ [F] ơi

Mơ về nước [Bb] Mẹ buồn [C7] đời khách [F] lưu.

 

ĐK:

Dâng lên [F] Mẹ hồn con và ngàn [C7] ý yêu thương ngập [F] tràn

Dâng lên [Dm] Mẹ đời [F] con là cả áng hoa đời dâng tiến Mẹ [C7] ơi

Trước nhan [F] Mẹ mơ đời tận hiến, thầm dâng [Dm] trót cuộc sống trần gian

Con nghiêm quỳ trước tôn nhan [F] Mẹ lặng nhìn [C7] ngắm dung nhan Mẹ [F] thôi.

 

2. Trăng thương [Bb] vương ngàn [F] sợi

Dệt lụa [Dm] sáng bao la

[Bb] Mẹ ơi trong [C] ngọc trắng [Gm] ngà

[C] Xin Mẹ giữ [F] lấy cánh [Bb] hoa [C] của [Dm] lòng.

 

3. Thuyền ai [Bb] trôi trên F] sông

Cô đơn [Dm] về [C] đêm [F] tối

Đời con như [Bb] một cánh [Dm] buồm ăn [F] sương, là sương gió đất neo [Bb] nguồn [C7] trời [F] cao.

 

ĐK:

Dâng lên [F] Mẹ hồn con và ngàn [C7] ý yêu thương ngập [F] tràn

Dâng lên [Dm] Mẹ đời [F] con là cả áng hoa đời dâng tiến Mẹ [C7] ơi

Trước nhan [F] Mẹ mơ đời tận hiến, thầm dâng [Dm] trót cuộc sống trần gian

Con nghiêm quỳ trước tôn nhan [F] Mẹ lặng nhìn [C7] ngắm dung nhan Mẹ [F] thôi.