Đành buông tay thôi

1. [Dm] Những ngày qua thật [Am] khó nói ra

Cảm [Bb] xúc trong em thế [F] nào?

[Dm] Anh cùng người ta đang cùng [C] tay nắm tay

Đắm [Bb] say ngọt ngào biết [A7] mấy.

Lặng thầm [Bb] bao nước mắt em [C] giấu trong tim

Nhìn [Am] bóng anh đi khuất [Dm] xa cùng với cô [Gm] ta

Còn mình [Am] em đơn côi xót [Dm] xa.

 

ĐK:

Đừng để [Bb] tình yêu giữa chúng [C] ta

[Am] nơi ràng buộc ký ức [Dm] đã phai nhòa

Giờ [Gm] đây buông tay, anh [C] và em hóa xa [F] lạ.

Vậy thôi [Bb] anh cùng người đến [C] sau

Hai [Am] người hạnh phúc với [Dm] nhau

Mong ngày [Gm] sau anh [Am] không nhận lấy u [Dm] sầu.

([Bb] Tình yêu giữa chúng ta nay hết rồi

Còn [C] gì nữa đâu mà mong hỡi [F] em ơi

[Gm] Lòng cứ thế quặn đau [Am] từng ký ức bên nhau phai [Dm] dấu.)

 

2. [Dm] Vài lần đau em rơi [Am] vào hố sâu

Từng [Bb] nghĩ sẽ không thể vượt [F] qua

[Dm] Nhưng càng đau em càng [C] mạnh mẽ hơn

Gạt [Bb] hết, em nhìn về phía [A7] trước.

Rồi ngày [Bb] ấy em thấy anh [C] với cô ta

Cười [Am] nói như ta đã [Dm] từng

Em thấy rất [Gm] mừng vì [Am] anh có hạnh phúc mới [Dm] rồi.

 

ĐK:

Đừng để [Bb] tình yêu giữa chúng [C] ta

[Am] nơi ràng buộc ký ức [Dm] đã phai nhòa

Giờ [Gm] đây buông tay, anh [C] và em hóa xa [F] lạ.

Vậy thôi [Bb] anh cùng người đến [C] sau

Hai [Am] người hạnh phúc với [Dm] nhau

Mong ngày [Gm] sau anh [Am] không nhận lấy u [Dm] sầu.

Tăng tone [Dm] -> [Em]

 

ĐK2:

Người ta [C] nói anh chẳng đáng [D] tin

[Bm] em mù quáng bất chấp [Em] yêu chẳng màng

Giờ [Am] đây buông tay cuộc [D] tình ta hóa tro [G] tàn.

Cầu mong [C] anh cùng người đến [D] sau

Hai [Bm] người hạnh phúc với [Em] nhau

Mong ngày [Am] sau anh [Bm] không nhận lấy u [Em] sầu.