Đánh đổi duyên trời

1. [Am] Sao cứ yêu một người vô [F] tâm

[Dm] Đã khiến ta đau lòng tháng [Em] năm

[Am] Như cây khô nắng cháy giữa [Dm] trời mong mãi cơn mưa

Đâu ai [F] ngờ ta đứng [Em] chờ, [Dm] cuối [Em] cùng rồi cũng bơ [Am] vơ.

 

2. [Am] Em đã yêu một người khác [F] rồi

[Dm] Nên những

câu hẹn thề phải đánh [Em] đổi

[Am] Như gương kia đã vỡ đôi [Dm] mình cũng lỡ duyên rồi

Chỉ tiếc [F] là tình [Em] thắm chưa [Dm] lâu, nay [Em] đã vội chóng phai [Am] màu.

 

ĐK:

[Am] Em đã bước theo chồng rồi hạnh [Em] phúc với chiếc áo hồng

[D] Anh chơi vơi lạc lõng giữa [Em] trời đông

Đời [Am] ai biết trước chữ ngờ, tình [Em] yêu bao năm tôn thờ

[Dm] Vậy mà hôm nay em [Em] đã là vợ người [Am] ta.

[Am] Em vui bước bên người giờ [Em] anh phải khóc hay cười

[D] Nhân gian mấy ai hiểu [Em] nổi

Gào [Am] thét dưới những cơn mưa trời [Em] cao có thấu hay chưa

[Dm] Ngậm ngùi những giọt nước [Em] mắt dư [Am] thừa.