Danh phận

1. [Am] Thời gian trôi bao lâu, đã trải [Em] qua bấy nhiêu khổ đau

[F] Bao lần em tổn thương, tủi [C] thân nặng mang

[Am] Chịu tiếng nói thị phi, người đời [Em] ai cũng cho là sai

[F] Thân hồng nhan mấy [G] khi được hạnh [C] phúc.

 

2. [Am] Người con gái anh thương, phận lênh [Em] đênh biết bến nào trong

[F] Cổ phòng thân cánh cò vất [C] vả bao năm

[Am] Nhủ lòng phải cố gắng, dù đường [Em] đi chông gai soi đá

[F] Em vẫn luôn tươi [G] cười lòng an [Am] nhiên.

 

ĐK:

Người đàn [Am] ông ngọt ngào ngày nào, tiếng [Em] yêu đầu

Chẳng xứng đâu [F] em kiếp hoa hóa thân bạc [C] màu

Một mình cô [Am] đơn nặng trĩu, những suy [Em] nghĩ lo toan

Đôi mắt hoa [F] lệ, duyên phụ [G] phàng tình sang [Am] ngang.

Người thương [Am] hỡi đừng buồn đừng sầu, có anh [Em] rồi

Anh sẽ bên [F] em nắng mưa bão giông không [C] rời

Bình minh cùng [Am] nhau mỗi sớm, hoàng hôn [Em] ấm đôi môi

Nắm lấy tay [F] em sẽ không [G] bao giờ [Am] buông.

RAP:

Anh xin [Am] hứa sẽ yêu em suốt một đời, dù quá khứ em có ra [Em] sao, dù tương lai em có thế nào

Anh vẫn là người đàn [F] ông có một bờ vai đủ rộng để che chở cho [C] em trong những ngày giông bão

[Am] Anh không cần ngôi nhà cao sang, anh chỉ cần ngôi nhà hạnh [Em] phúc

Và chính em đã cho anh trân trọng cảm xúc

Một đàn [F] con đông đúc, và nơi [G] đây là nơi anh sẽ tìm [Am] về.

 

2. [Am] Người con gái anh thương, phận lênh [Em] đênh biết bến nào trong

[F] Cổ phòng thân cánh cò vất [C] vả bao năm

[Am] Nhủ lòng phải cố gắng, dù đường [Em] đi chông gai soi đá

[F] Em vẫn luôn tươi [G] cười lòng an [Am] nhiên.

 

ĐK:

Người đàn [Am] ông ngọt ngào ngày nào, tiếng [Em] yêu đầu

Chẳng xứng đâu [F] em kiếp hoa hóa thân bạc [C] màu

Một mình cô [Am] đơn nặng trĩu, những suy [Em] nghĩ lo toan

Đôi mắt hoa [F] lệ, duyên phụ [G] phàng tình sang [Am] ngang.

Người thương [Am] hỡi đừng buồn đừng sầu, có anh [Em] rồi

Anh sẽ bên [F] em nắng mưa bão giông không [C] rời

Bình minh cùng [Am] nhau mỗi sớm, hoàng hôn [Em] ấm đôi môi

Nắm lấy tay [F] em sẽ không [G] bao giờ [Am] buông.

 

ĐK:

Người đàn [Am] ông ngọt ngào ngày nào, tiếng [Em] yêu đầu

Chẳng xứng đâu [F] em kiếp hoa hóa thân bạc [C] màu

Một mình cô [Am] đơn nặng trĩu, những suy [Em] nghĩ lo toan

Đôi mắt hoa [F] lệ, duyên phụ [G] phàng tình sang [Am] ngang.

Người thương [Am] hỡi đừng buồn đừng sầu, có anh [Em] rồi

Anh sẽ bên [F] em nắng mưa bão giông không [C] rời

Bình minh cùng [Am] nhau mỗi sớm, hoàng hôn [Em] ấm đôi môi

Nắm lấy tay [F] em sẽ không [G] bao giờ [Am] buông.